Helu mọi người,

Từ ngày ra trường đến nay cũng hơn chục năm trước, Diệp chưa từng có dịp về lại trường cho đến… hôm qua. Diệp đến các trường các bạn 2k4 thi tốt nghiệp để thực hiện một số hoạt động phỏng vấn phụ huynh và các em học sinh (ah phải là các cháu ấy chứ! 🙄), nhìn những hình ảnh thân thương cha mẹ chở con em tới thi cũng có chút bồi hồi. 

Ngày xưa mỗi lần đi thi, Diệp sẽ thường được các anh trai hoặc ba mẹ chở đến trường, rồi về… vì gia đình Diệp có quan điểm học là cho bản thân nên sẽ không có cảnh ba mẹ còn lo hơn con, đứng đợi thi trước cổng trường, bất kể là thi gì, tốt nghiệp hay đại học.

Ngày xuống Saigon đi thi đại học, Mẹ cũng xuống chăm con gái đi thi, ngày thi Mẹ hỏi “có cần Mẹ đi cùng không?” Diệp bảo “thôi Mẹ đi làm gì, đứng ngoài nắng nóng được gì đâu, Mẹ ở đây nghỉ ngơi cho khoẻ đi.” Thế rồi Diệp tự gọi xe đi thi, tự gọi xe về mà chẳng thấy buồn phiền gì khi không có Ba Mẹ bên cạnh. Chắc vì thế mà tính tự lập, tự chủ và chủ động trong Diệp được hình thành từ sớm.

Hôm qua khi phỏng vấn nhiều cô chú bác đứng đợi con em thi ở trong và có cơ hội phỏng vấn, Diệp mới thấy thực ra chờ đợi, mong ngóng và hồi hộp cho người thân yêu cũng là một cảm xúc đáng ghi nhớ, cả những hình ảnh ôm – hôn – chúc – chào con trước khi vào phòng thi đều rất đáng yêu. Đúng là chỉ có con rồi mới hiểu lòng ba mẹ (Diệp là trường hợp ngoại lệ… nhưng vẫn cảm nhận được). 

Không hiểu sao vẫn có thể toe toét trên mọi khung hình

Hôm qua phỏng vấn một chị đưa con gái đi thi, khi MC hỏi chị có muốn chúc hay nhắn nhủ gì với con của mình không? Chị chúc rồi bỗng dưng muốn khóc, rưng rưng giọt nước mắt vì xúc động. Khoảnh khắc ấy thật sự đáng quý.

Hay một bác cũng khá lớn tuổi, mặc áo Grab, bác bảo hôm nay tắt app nghỉ chạy để chở cháu đi thi, đang đứng đợi nó. Và còn rất nhiều câu chuyện khác, những hình ảnh khác tuy mộc mạc nhưng lại mang nhiều sắc thái yêu thương. 

Diệp đùa đùa nói với các bạn trẻ trong team, “nếu chị đẻ vào năm 18 tuổi, con chị giờ cũng 15, 16 tuổi chẳng đùa, chắc cũng sẽ lo lo lắng lắng cho con những ngày này lắm.” 😅 (đó là tự nghĩ… còn nếu thức tế thì chịu, không biết!)  

Khi kết thúc buổi thi, các em 2k4 ùa ra, nhiều khuôn mặt háo hức, tươi cười… phỏng vấn một vài em thì đều tự tin kết quả tốt, đã ôn đúng đề và dự đoán điểm cao. Nhìn các bạn nhỏ xì-tin nhí nhảnh lại kéo tuột cảm xúc về ngày xa xưa ấy, tự hỏi ngày ấy mình có thế không nhỉ? Hình như không, hồi ấy mắc bệnh “người già trước tuổi” chứ đâu có sống đúng tuổi 19 như bây giờ 😀 

Lưu một vài khoảnh khắc ngày 2k4 thi tốt nghiệp. Cô Diệp cùng các bạn trẻ trong một ngày đi quay. 🧡

Love,