Helu mọi người,

Cuối tuần vừa rồi Diệp đi Nha Trang tham gia giải chạy Vnexpress Marathon Maverlous Nha Trang nên muốn chia sẻ với các bạn về chuyến đi này.

Chuyến đi này chủ yếu ủng hộ bạn hơi thân vượt 21km, chứ cô Dịp không mua được bib vì được rủ quá trễ. Nhưng last minutes phải cảm ơn người anh guột không biết mặt chỉ biết tên cho bib 10km 😌 người anh guột với biệt danh Maygi thương mến! Lỡ anh có lên check bib anh ko té xỉu đứa em gái này :))

Cảnh hoàng hôn trên biển lúc 6h

Công nhận không khí đi chạy vui lắm, ai cũng rần rần. Tưởng không gặp ai ai dè quen quá trời. Đang dò tìm tên trên bảng đã gặp ngay chị Thuỷ, hay chị Trang, và nhiều ace gặp trên FB kkk…

Chuyến này xác định đi chơi nên không mang một chiếc đồ thể thao nào (vì không có chỗ), đến lúc cầm bib rồi mới lượn một vòng và được Nike tài trợ từ đầu đến chân 😂 đau ví dễ sợ! Nhưng thôi… đời có mấy khi mà hững hờ. 

Buổi tối về đến phòng, 2 đứa lôi đồ ra chuẩn bị cho sáng sớm hôm sau, cảm giác chọn tới chọn lui, lấy này lấy nọ thử, điểm danh các thứ rồi chụp chụp lại vui phết. Đặc biệt là đồng chí chạy 21km rất hiếm khi sống ảo theo kiểu trao lưu, chụp lại khoe bộ kit chạy của mình thì nay cũng không nằm ngoại lệ kkkk… chính điều đó khiến tui mắc cười, tui đã cảm hoá 1 phần được con người khô khan này rồi ư? 

Điểm đáng khen với các acebd quen biết là hầu hết chạy 21km và xuất phát từ 4h sáng ngược cung đường nhau, có mình cô Dịp chạy 10km xuất phát 5h nên một mình dậy, một mình đi đến điểm chạy, rồi một mình hớn hở hân hoan… đợi chạy, ai dè đang lơ ngơ thì anh Trung Nguyên gọi “Diệp” quay lại hướng giọng nói phát ra thì… “ủa… anh đi chụp hay anh chạy?” Rồi 2 anh em ríu rít nói chuyện cho đến khi xuất phát & chạy cùng nhau được… 2km :)) xong rồi con em mắc “chạy” thành tích nên cắm đầu chạy và chạy để kịp KPI đặt ra (90 phút) 😆

Về đích sau 90 phút miệt mài một mình

Trên đường chạy thấy nhiều thứ dễ thương vô cùng, như 2 cô u50 – 60 đứng bên đường cổ vũ cho các vận động viên “cố lên, cố lên”, tui đoán các cô nhà gần đó, dậy sớm tập thể dục rồi thấy đoàn chạy nên cổ vũ.

Đến điểm tiếp nước đầu tiên, một cô tình nguyện viên liên tục nói lớn “có thể chạy chậm nhưng không được đi, đừng dừng lại” và lặp lại liên tục, cô nói rất đúng vì khi đi bộ vì mệt chúng ta sẽ dễ bị ì khó lòng vượt qua được nên dù chạy chậm cũng nên chạy đều. 

Có đoạn tui chạy cùng hai bác cũng khá lớn tuổi, chắc chắn là vợ chồng vì họ còn nắm tay nhau dìu nhau cùng chạy, nhìn hình ảnh hạnh phúc ấy tui cũng xúc động và mỉm cười hạnh phúc theo. Thật tuyệt khi có bạn đồng hành. Lần sau nhất định sẽ cố gắng luyện tập để chọn chạy 21km cùng bạn hơi thân. 

Lúc chạy đoạn về, gặp hình ảnh vận động viên kiêm bà mẹ đang đẩy xe nôi một baby chắc tầm 7 – 8 tháng. Lúc đó Diệp kiểu vừa ngạc nhiên, vừa cảm thấy thú vị với hành trình đầy trải nghiệm của gia đình đó. Một mình đi bộ nhiều km đã mệt huống hồ là đẩy thêm nôi có một em bé. Nhưng không sao, cuộc đời là để sống và trải nghiệm cơ mà! 

Sau khi chạy về đến đích đúng mục tiêu đề ra với trạng thái, tinh thần, thể chất đều ổn, không mệt, không thở dốc, không đau chân thì cảm giác chạy 10km như một cuộc dạo chơi ngắm con đường Trần Phú đẹp nhất Nha Trang, ngắm cảnh biển khi trời vừa hừng sáng. Diệp nghĩ Diệp vẫn có thể làm tốt hơn nếu có bạn đồng hành. 

Một cảm giác sâu sắc khác trong lúc chạy của Diệp đó chính là tự push bản thân cố lên. Chạy là môn thể thao cá nhân đòi hỏi tính kiên trì và kỷ luật bản thân rất lớn, bởi khi cảm thấy mệt, nếu không tự vượt qua được tiếng nói lười biếng, bỏ cuộc, dừng lại ở bên trong thì rất khó bứt phá. Cũng may giải chạy này tuy chạy một mình nhưng lại rất nhiều mình, và chỉ việc vượt qua chính mình chứ không phải những người đang chạy trước hay sau mình. Và huy chương xứng đáng dành cho tất cả những ai không từ bỏ đường chạy của mình.

Khi đang ngồi nghỉ và ngắm nghía, chụp với chiếc huy chương của mình. Một chú người Nha Trang cũng dậy sớm chạy thể dục, thấy có cuộc thi thì cũng chạy theo đoàn. Chú hỏi “cuộc thi này giới thiệu trên mạng hả con? Chú đâu có biết đâu mà đăng ký” rồi mượn huy chương của tui chụp lại. Tui nhiệt tình bảo chú đeo vào đi tui chụp cho làm kỷ niệm, rồi cũng nhớ chụp giúp 1 tấm hình hihi… 

Sau khi đi một vòng các khu vực, nhờ các runners chụp hình giúp, tui đến vạch đích của khu vực chạy 21 & 42km để đón anh bạn hơi thân. Chỉ mong hắn không bỏ cuộc và về đích đúng thời gian quy định. Và cuối cùng hẳn đã về đích, tui vẫy vẫy tay chào khí thế, còn bảo đứng đó chụp hình cho (bệnh social đó mà), xong rồi 2 đứa tíu tít kể chuyện về hành trình đáng nhớ của mỗi người vừa trải qua. Vui – Đẹp – Ý nghĩa. 

Chuyến đi này với Diệp có ý nghĩa nhiều hơn một chuyến đi, bởi nó đánh dấu cột mốc 5 năm Diệp và anh bạn hơi thân dính nhau, mức độ ngày càng dính chắc với nhiều trải nghiệm cùng nhau. 

Lưu giữ lại chút ký ức về hoạt động này và sẽ là tiếp nối cho nhiều hoạt động khác cùng nhau nữa trong tương lai nha anh bạn hơi thân của tui (đoạn này viết chắc nhiều người sẽ đọc trừ anh bạn hơi thân kkkkk). 

Love,