Là bạn đi cùng ta trải qua những thăng trầm trong cuộc sống. 

Không nhất thiết phải là vợ chồng. Không nhất định phải có danh xưng “gia đình” thì mới được gọi là bạn đời.

Đó có thể là bạn tri kỷ, bạn tâm giao, bạn nhậu (cũng vui lắm nếu bạn biết uống một chút), bạn yêu thương, bạn cùng làm việc (nếu có thể), bạn cùng nhau tập thể thao, xem bóng đá… bất cứ điều gì kết nối được nhau.

Hãy ở bên cạnh người hiểu và chịu được tính cách của bạn nhiều nhất, quan tâm và lo lắng cho bạn khi cần (khi cần thôi), bởi bình thường bạn có thể tự lo cho bản thân thật tốt mà đúng không?

Người ấy là điểm “tựa” về tinh thần và cảm xúc của bạn, là điểm “tựa” chứ không phải “dựa”, phụ thuộc bất cứ điều gì. Thật sự tựa vào nhau trong cuộc sống này có ý nghĩa và quan trọng hơn rất nhiều. 

Người đó có thể không bao giờ nói yêu bạn hay hứa hẹn với bạn bất cứ điều gì, nhưng luôn ở bên cạnh bạn và không ngó dọc nhìn ngang. Đôi khi họ chẳng để ý những điều bạn muốn được chú ý, trách cứ họ vô tâm nhưng lại âm thầm quan sát hết những việc bạn làm. 

Không phải người khiến bạn bất ngờ vì những món quà xa xỉ mà lại khiến tim bạn rung rinh hạnh phúc chỉ bằng tin nhắn “em ăn gì chưa? Anh có nấu cơm, em xuống ăn đi” với bữa cơm giản dị, ấm lòng. 

Cuộc sống này có rất nhiều thứ phải trải qua thử thách mới biết trân quý hiện tại. Lựa chọn vì cảm thấy phù hợp (nhưng kỳ thực rất khác biệt), chắc vì cảm giác được sống trong bình yên, của những khoảng lặng quý giá. Không màu mè, hoa mỹ, khoe khoang. 

Chẳng cần cả thế giới biết họ là ai? Như thế nào? Bởi trong cuộc sống này, có những thứ chỉ muốn giữ cho riêng mình, một người “bạn – đời” theo định nghĩa rất riêng của bạn. 

Love,